Ảnh: Dân Việt. Kiến trúc Việt Nam kể từ sau thời Bắc thuộc cho đến nay có thể chia thành hai phân loại lớn: kiến trúc cổ và kiến trúc hiện đại. Ở giữa 2 phân loại này là giai đoạn thuộc địa. Trong khi văn hoá Việt Nam được mài giũa và tinh luyện qua hàng lớp lịch Trụ sở UBND TP.HCM được xem là một trong những công trình kiến trúc cổ kính của thành phố, được xây dựng từ năm 1898 đến 1909 theo bản vẽ của kiến trúc sư người Pháp Femand Gardès. Đặc biệt, họa tiết trang trí và mặt đứng công trình được mô phỏng dựa theo kiểu KIẾN TRÚC CỔ TRUNG QUỐC Y u t nh h ng đ n ki n trúcế ố ả ưở ế ế Thời Chiến Quốc (tk V tcn) chiến tranh liên miên giữa các chư hầu, sự ra đời nhà nước phong kiến tập quyền thống nhất được lãnh thổ (Tần Thủy Hoàng - 220 tcn). Trải qua 261 năm lịch sử, ngôi chùa vẫn giữ được những nét cổ kính và kiến trúc đặc sắc theo kiến trúc chùa cổ Trung Hoa. Là minh chứng cho thấy rằng tín ngưỡng thờ Bà Thiên Hậu đã được du nhập vào Việt Nam theo dòng di dân đầu tiên của người Hoa từ hàng trăm năm trước. Chùa Bà Thiên Hậu Người Hoa quận 5 2. Kiến trúc của Hội quán Quảng Đông. Có một điều thú vị trong quá trình xây dựng Hội quán Quảng Đông đó là từng phần của tòa nhà này được chế tác tại Trung Quốc, sau đó chuyển đến bằng tàu thuyền và ráp thành hình hoàn chỉnh tại Hội An. . Cùng chiêm ngưỡng những kiệt tác kiến trúc xuất hiện từ thời cổ đại Trung Quốc và còn tồn tại tới ngày nay sau bao nhiêu thăng trầm lịch sử. 1. Lăng mộ Tần Thủy Hoàng – Lăng tẩm đế vương với quy mô lớn nhất thế giới. nằm ở phía bắc Ly Sơn,thuộc địa phận tỉnh Thiểm Tây, cách Tây An 50 km về phía đông. Đây là khu lăng mộ của vị hoàng đế đầu tiên của lịch sử Trung Quốc. Lăng mộ được xây dựng với quy mô vô cùng hoành tráng với các vật tùy táng vô cùng phong phú, với tổng diện tích địa cung lên đến Cố Cung Bắc Kinh - quần thể kiến trúc cung điện có quy mô lớn nhất thế giới. Cố Cung còn được gọi với tên là Tử Cấm Thành, là hoàng cung của 24 đời hoàng đế hai triều đại Minh, Thanh. Tổng diện tích là m², trong đó diện tích xây dựng chiếm tới m². Đây là kiến trúc cung điện có kết cấu từ gỗ được bảo tồn hoàn chỉnh nhất, với quy mô tồn hiện lớn nhất thế giới. Đây cũng được coi là tinh hoa kiến trúc cung điện của dân tộc Hán và là kiệt tác kiến trúc cổ Vạn Lý Trường Thành được khởi công xây dựng từ thế kỷ 5 trước công nguyên và liên tục xây đến thế kỷ 16 tức triều Minh mới dừng lại, với tổng chiều dài lên đến trải dài qua 15 tỉnh thành và khu vực trên lãnh thổ Trung Kinh Hàng Đại Vận Hà là con kênh đào dài nhất, lâu đời nhất thế giới, hiện đã có năm lịch sử. Bắt đầu được xây dựng từ cuối thời kỳ Xuân Thu do Ngô vương Phù Sai ra lệnh đào để vận chuyển binh lính, trong cuộc chinh phạt nước Tề, đến triều Tùy thì mở rộng và tu sửa kéo dài nối đến Đô Thành Lạc Dương, đến triều Nguyên thì nối tiếp từ Lạc Dương đến Bắc Khảm Nhi Tỉnh - hệ thống tưới tiêu lâu đời nhất Trung Quốc. Khảm Nhi Tỉnh nghĩa là huyệt đạo, là hệ thống tưới tiêu đặc thù ở khu vực hoang mạc, trải khắp khu vực Turfan Tân Cương. Cùng với Van Lý Trường Thành, sông Vận Hà Kinh Hàng, Khảm Nhi Tỉnh là một trong ba công trình vĩ đại nhất của thời cổ đại Trung Quốc với tổng cộng gồm hơn con kênh, rạch và tổng chiều dài ước tính khoảng Di chỉ Hải Long Đồn là lô cốt quân sự lâu đời nhất lịch sử Trung Quốc. Di chỉ Hải Long Đồn nằm ở núi Long Nham, thôn Bạch Sa, thị trấn Cao Bình, khu Hối Xuyên, thành phố Tuân Nghĩa, tỉnh Quý Châu. Đây là thành hào kiểu lô cốt được phát hiện lâu đời nhất, quy mô lớn nhất và bảo tồn trọn vẹn nhất ở Trung Quốc. Được xây dựng vào triều Đường và tiếp tục được xây dựng đến thời Nam Tống và triều Minh và sụp đổ vào triều Tượng Phật Lạc Sơn được tạc trên đá, còn được gọi là Lăng Vân Đại Phật. Đây là bức tượng Đức Phật Di Lặc lớn nhất Trung Quốc có chiều cao lên đến 71m, được tạc trên đá bên cạnh chùa Lăng Vân, nằm bên bờ Đông Mân Giang, thành phố Lạc Sơn, tỉnh Tứ Xuyên. Được khởi công từ năm 713 nguyên niên Khai Nguyên triều Đường và hoàn thành vào năm 803 tức năm thứ 19 Trinh Đập Đô Giang - công trình thủy lợi lâu đời nhất thế giới hiện vẫn đang còn sử dụng. Đập Đô Giang nằm ở phía Tây thành phố Thành Đô, Tứ Xuyên, tọa lạc trên Mân Giang sông Mân phía Tây cao nguyên Thành Đô. Công trình này được cha con Thục Quận thái thú Lý Băng tổ chức sửa chữa và xây dựng với quy mô lớn dựa trên cơ sở của tiền nhân vào năm 250 trước công nguyên. Trải qua hơn 2000 năm, công trình này vẫn phát huy được tác dụng phòng chống lũ Hệ thống đường sắt sớm nhất thế giới xuất hiện từ triều Tần. năm trước, nhà Tần đã xây dựng tuyến đường ray của mình. Nguyên lý hoạt động của đường ray thời nhà Tần tương đồng với nguyên lý của đường ray xe lửa hiện đại, chỉ có điều nó không được chạy bằng hơi nước mà chạy bằng sức ngựa kéo. Điều này chứng tỏ rằng, hơn 2000 năm trước giao thông dưới sự cai trị của Tần Thủy Hoàng đã phát triển. Đây có thể coi là một kỳ tích do Tần Thủy Hoàng sáng lập Sông Hộ Thành ở Tương Dương - Sông bảo vệ thành nhân tạo rộng nhất Châu Á. Tương Dương nằm ở khu vực Trung bộ của Trung Quốc. Danh tướng Nhạc Phi thời Tống đã coi đây là căn cứ quan trọng để khôi phục Trung Nguyên trong cuộc chiến tranh với nhà Kim. Theo ghi chép trong sử sách, nó được khởi công từ thời nhà Tống với độ rộng bình quân là 180m, nơi rộng nhất đạt tới hơn 250m. Thành Tương Dương danh tiếng hiển hách, được mệnh danh là Hoa Hạ đệ nhất thành trì. Cùng chiêm ngưỡng những kiệt tác kiến trúc xuất hiện từ thời cổ đại Trung Quốc và còn tồn tại tới ngày nay sau bao nhiêu thăng trầm lịch sử. 1. Lăng mộ Tần Thủy Hoàng – Lăng tẩm đế vương với quy mô lớn nhất thế giới. nằm ở phía bắc Ly Sơn,thuộc địa phận tỉnh Thiểm Tây, cách Tây An 50 km về phía đông. Đây là khu lăng mộ của vị hoàng đế đầu tiên của lịch sử Trung Quốc. Lăng mộ được xây dựng với quy mô vô cùng hoành tráng với các vật tùy táng vô cùng phong phú, với tổng diện tích địa cung lên đến 2. Cố Cung Bắc Kinh - quần thể kiến trúc cung điện có quy mô lớn nhất thế giới. Cố Cung còn được gọi với tên là Tử Cấm Thành, là hoàng cung của 24 đời hoàng đế hai triều đại Minh, Thanh. Tổng diện tích là m², trong đó diện tích xây dựng chiếm tới m². Đây là kiến trúc cung điện có kết cấu từ gỗ được bảo tồn hoàn chỉnh nhất, với quy mô tồn hiện lớn nhất thế giới. Đây cũng được coi là tinh hoa kiến trúc cung điện của dân tộc Hán và là kiệt tác kiến trúc cổ đại. 3. Vạn Lý Trường Thành được khởi công xây dựng từ thế kỷ 5 trước công nguyên và liên tục xây đến thế kỷ 16 tức triều Minh mới dừng lại, với tổng chiều dài lên đến trải dài qua 15 tỉnh thành và khu vực trên lãnh thổ Trung Quốc. 6. Kinh Hàng Đại Vận Hà là con kênh đào dài nhất, lâu đời nhất thế giới, hiện đã có năm lịch sử. Bắt đầu được xây dựng từ cuối thời kỳ Xuân Thu do Ngô vương Phù Sai ra lệnh đào để vận chuyển binh lính, trong cuộc chinh phạt nước Tề, đến triều Tùy thì mở rộng và tu sửa kéo dài nối đến Đô Thành Lạc Dương, đến triều Nguyên thì nối tiếp từ Lạc Dương đến Bắc Kinh. 7. Khảm Nhi Tỉnh - hệ thống tưới tiêu lâu đời nhất Trung Quốc. Khảm Nhi Tỉnh nghĩa là huyệt đạo, là hệ thống tưới tiêu đặc thù ở khu vực hoang mạc, trải khắp khu vực Turfan Tân Cương. Cùng với Van Lý Trường Thành, sông Vận Hà Kinh Hàng, Khảm Nhi Tỉnh là một trong ba công trình vĩ đại nhất của thời cổ đại Trung Quốc với tổng cộng gồm hơn con kênh, rạch và tổng chiều dài ước tính khoảng 8. Di chỉ Hải Long Đồn là lô cốt quân sự lâu đời nhất lịch sử Trung Quốc. Di chỉ Hải Long Đồn nằm ở núi Long Nham, thôn Bạch Sa, thị trấn Cao Bình, khu Hối Xuyên, thành phố Tuân Nghĩa, tỉnh Quý Châu. Đây là thành hào kiểu lô cốt được phát hiện lâu đời nhất, quy mô lớn nhất và bảo tồn trọn vẹn nhất ở Trung Quốc. Được xây dựng vào triều Đường và tiếp tục được xây dựng đến thời Nam Tống và triều Minh và sụp đổ vào triều Minh. 9. Tượng Phật Lạc Sơn được tạc trên đá, còn được gọi là Lăng Vân Đại Phật. Đây là bức tượng Đức Phật Di Lặc lớn nhất Trung Quốc có chiều cao lên đến 71m, được tạc trên đá bên cạnh chùa Lăng Vân, nằm bên bờ Đông Mân Giang, thành phố Lạc Sơn, tỉnh Tứ Xuyên. Được khởi công từ năm 713 nguyên niên Khai Nguyên triều Đường và hoàn thành vào năm 803 tức năm thứ 19 Trinh Nguyên. 10. Đập Đô Giang - công trình thủy lợi lâu đời nhất thế giới hiện vẫn đang còn sử dụng. Đập Đô Giang nằm ở phía Tây thành phố Thành Đô, Tứ Xuyên, tọa lạc trên Mân Giang sông Mân phía Tây cao nguyên Thành Đô. Công trình này được cha con Thục Quận thái thú Lý Băng tổ chức sửa chữa và xây dựng với quy mô lớn dựa trên cơ sở của tiền nhân vào năm 250 trước công nguyên. Trải qua hơn 2000 năm, công trình này vẫn phát huy được tác dụng phòng chống lũ lụt. 11. Hệ thống đường sắt sớm nhất thế giới xuất hiện từ triều Tần. năm trước, nhà Tần đã xây dựng tuyến đường ray của mình. Nguyên lý hoạt động của đường ray thời nhà Tần tương đồng với nguyên lý của đường ray xe lửa hiện đại, chỉ có điều nó không được chạy bằng hơi nước mà chạy bằng sức ngựa kéo. Điều này chứng tỏ rằng, hơn 2000 năm trước giao thông dưới sự cai trị của Tần Thủy Hoàng đã phát triển. Đây có thể coi là một kỳ tích do Tần Thủy Hoàng sáng lập nên. 12. Sông Hộ Thành ở Tương Dương - Sông bảo vệ thành nhân tạo rộng nhất Châu Á. Tương Dương nằm ở khu vực Trung bộ của Trung Quốc. Danh tướng Nhạc Phi thời Tống đã coi đây là căn cứ quan trọng để khôi phục Trung Nguyên trong cuộc chiến tranh với nhà Kim. Theo ghi chép trong sử sách, nó được khởi công từ thời nhà Tống với độ rộng bình quân là 180m, nơi rộng nhất đạt tới hơn 250m. Thành Tương Dương danh tiếng hiển hách, được mệnh danh là Hoa Hạ đệ nhất thành trì. Các nhà thờ trong thời đại của đế chế La Mã chỉ hoạt động ngầm dưới lòng đất. Chỉ sau khi được sự công nhận của nhà nước, chúng mới được công khai xây dựng, từ đó các hình thức kiến trúc phù hợp với nơi tôn nghiêm này đã tự nhiên phát triển. Những nhà thờ thời Trung Cổ tuy vậy vẫn thừa hưởng kỹ thuật kiến trúc từ thời La Mã, khá nhiều còn do những người thợ La Mã xây dựng nên. Nguồn gốc kiến trúc của nhà thờ thời Trung Cổ Sau khi La Mã tách thành hai phần đông tây, các nhà thờ Cơ Đốc giáo cũng đi theo hai ngả do tính chất bất đồng trong tôn giáo. Nhà thờ Đông La Mã tượng trưng cho sự thống trị uy nghiêm của đế quốc, Nhà thờ Tây La Mã thì được thúc đẩy nhiều hơn bởi yếu tố đức tin, vì thế mà có ý nghĩa lớn hơn. Nhà thờ trong thời kỳ trước hầu như chỉ là một phòng khách lớn trong nhà dân, hay một ngôi miếu cổ bị bỏ hoang. Nhưng khi bắt đầu được xây dựng đàng hoàng, các nhà thờ đã có sẵn một mô hình kiến trúc truyền thống phù hợp, cũng là kiến trúc giáo đường mang lại sự gần gũi nhất, chẳng hạn cấu trúc Basilica. Bản vẽ mặt phẳng của cấu trúc Basilica Ảnh marysrosaries Trong số những kiến trúc từ thời La Mã cổ đại, thường chỉ là một hình chữ nhật đơn giản, xung quanh có những cột trụ, đồng thời có một không gian rộng lớn ở giữa, thích hợp cho sức chứa được đông người. Đây là loại kiến trúc phổ biến, không chỉ dành cho nhà thờ, mà có thể là tòa án, hay một hội trường lớn cho nhân dân, vốn không có tác dụng giải trí hay tôn giáo. Vào thời gian sau đó, kiến trúc những tòa nhà hội nghị như vậy chịu ảnh hưởng của các miếu thờ, nên được thêm vào một nửa vòng tròn ở một đầu của toàn nhà, như dạng điện thờ. Khi Cơ đốc giáo đã được thừa nhận công khai, những thay đổi về kiến trúc bên trong nhà thờ đã có sự thay đổi lớn, dần trở thành một kiểu kiến trúc thần thánh; những nhà thờ đều được đặt tên theo tên của thánh nhân. Nhà thờ Cơ Đốc giáo đầu tiên còn tồn tại đến nay là St. Paul Basilica of Saint Paul Outside the Walls. Lối vào chính của nó là một khoảng không gian hình vuông được bao quanh bởi các hình cung nối bởi những chiếc cột. Mặt tiền nhà thờ St. Paul Ảnh Bên trong nhà thờ Ảnh Tiến vào chính giữa giáo đường, có thể cảm nhận một không gian lộng lẫy tráng lệ. Phần tường gồm ba tầng được trang trí tỉ mỉ, nửa phía trên là các cửa sổ. Trần nhà là những giàn gỗ được trang trí vô cùng tinh xảo. Bên trong nhà thờ Ảnh Đối diện với cửa vào là một khu vực được tạo hình thành nửa vòng tròn, hay gọi là viên điện Apse, bên trong được trang trí bởi bức bích họa bằng gạch men. Kiến trúc Byzantine Kiến trúc Byzantine lại là một phong cách kiến trúc xuất phát từ Constantinopolis, thủ đô của đế quốc Đông La Mã hay còn gọi là đế quốc Byzantine, bắt đầu từ thế kỷ thứ 4 đến thế kỷ thứ 15, tiêu biểu bởi các mái vòm hình tròn và các mái vòm có khoảng vượt lớn. Đế quốc Byzantine đã mang di sản kiến trúc quy mô lớn từ La Mã cổ đại để xây dựng không gian cho các hoạt động tập thể của tín đồ tôn giáo, do đó tự nhiên mà tạo thành các nhà thờ tôn giáo của họ. Áp dụng tương tự với kiến trúc La Mã cổ đại, cấu trúc nửa hình tròn chồng lên nhau, cộng với biểu tượng của Pantheon, làm thành là kiến trúc tôn giáo của Hagia Sophia. Cũng có thể nói rằng nhà thờ có kiến trúc Byzantine là một nhà thờ thực sự thừa hưởng tinh thần của La Mã cổ đại. Mái vòm của Pantheon Ảnh Vào thế kỷ thứ 5 và thứ 6 sau Công nguyên, Đế chế La Mã Đông và Tây được tách ra, nhưng cả hai bên đều tin vào Kitô giáo, Tây La Mã sử dụng đại hội đường hình chữ nhật, còn Đông La Mã thì bị ảnh hưởng bởi văn hóa phương Đông. Văn hóa Trung Đông không có khái niệm về một tòa nhà hình chữ nhật, vì vậy khi văn hóa Trung Đông từ từ xâm nhập vào kiến trúc Đông La Mã, việc xây dựng mái vòm cho nhà thờ bắt đầu xuất hiện. Ban đầu Tây La Mã cũng có loại kiến trúc nóc tròn, nhưng là nóc tròn trên khung nhà tròn, hoặc hình bát giác trên khung nhà hình bát giác, trong khi Đông La Mã là lấy nóc tròn đặt lên khung nhà vuông. Vì vậy kiến trúc của hai bên đã có sự khác biệt cơ bản. Đông La Mã ồ ạt áp dụng kiến trúc mái vòm với hầu như các công trình lớn, những tòa nhà lớn có bố trí mái vòm giao nhau tại trung tâm, cộng thêm một số bề mặt cong, được thiết kế thêm cửa sổ theo dạng vòm hay trên các mái. Đây là một phương pháp bố trí khá hợp lý, có thể đưa ánh nắng xuyên vào chính điện cũng như thoát hơi nóng từ trong phòng. Tuy nhiên, người La Mã cảm thấy thiết kế như vậy với một nhà thờ vẫn là chưa đủ, vì thể nhà thờ Pantheon của họ đã được thiết kế có một lỗ sáng ở chính giữa mái vòm, tượng trưng cho sự câu thông của các tín đồ với bầu trời và các vị thần. Ảnh Khái niệm về không gian được tập trung trên mái vòm, phát triển thành một dạng kiến trúc độc đáo, có tác động to lớn đến lịch sử kiến trúc của thế giới, trải rộng trên vòng tròn văn hóa của các chính giáo, Chẳng hạn như kiệt tác nhà thờ Hagia Sophia được xây dựng trong 552-557. “Hagia Sophia” có nghĩa là “trí huệ thần thánh”. Vào thời điểm đó, cần tới công nhân và thời gian sáu năm để hoàn thành nhà thờ này. Nó đã đặt thành công một mái vòm lớn vào cấu trúc hình vuông đường kính 32,6 mét và cách mặt đất gần 55 mét. Thách thức ở đây chính là làm thế nào để phù hợp vòng tròn của mái vòm với cấu trúc hình vuông phía dưới mà nó bao phủ. Bản vẽ nhà thờ Hagia Sophia Ảnh Nhà thờ Hagia Sophia Ảnh Các kiến trúc sư đã thiết kế bốn vòm hình bán nguyệt trên các cột trụ ở bốn góc của hội trường trung tâm, điều đáng chú ý là có nhiều cửa sổ quanh mái vòm, để khi nhìn từ bên trong nhà thờ, mái vòm dường như trôi nổi trên không trung mà không cần bất kỳ sự chống đỡ nào, đặc biệt là có ánh sáng dồi dào, tạo ra một bầu không khí linh thiêng cho nhà thờ. Năm 1453, khi người Thổ chiếm được vùng đất này, nhà thờ Hagia Sophia đã được biến đổi thành nhà thờ Hồi giáo, với bốn tháp canh được thêm vào. Ngày nay Hagia Sophia đã trở thành một bảo tàng nổi tiếng thế giới. Kiến trúc Romanesque Khoảng cuối thế kỷ thứ 10, khi nghệ thuật Byzantine đã được lan truyền khắp châu Âu, một nghệ thuật khác cũng dần được hình thành tại Tây Âu và tiếp tục phát triển tới thế kỷ thứ 12. Đây là nghệ thuật Romanesque. Nó cũng liên quan đến sự phát triển của tôn giáo. Trong một ý nghĩa nào đó, nghệ thuật La Mã vẫn là một đỉnh cao trong phong cách phi thực tế của toàn bộ thời Trung Cổ. Lễ đường rửa tội San Giovanni Baptistry Ảnh Nghệ thuật Romanesque kết hợp nhiều phong cách nghệ thuật khác nhau, bao gồm nghệ thuật cận Đông, nghệ thuật La Mã và nghệ thuật Byzantine. Nó không phải là sự phục hồi hoặc hồi sinh của nghệ thuật La Mã cổ đại. Nói chung, theo một số quan điểm nó là tiền thân của nghệ thuật Gothic. Phong cách Romanesque nhằm mục đích thể hiện sự vinh quang của thượng đế qua việc xây dựng nhà thờ, nó được nhấn mạnh rằng tất cả các chi tiết kiến trúc thuộc về một mô hình thống nhất. Do đó, kiến trúc Romanesque là loại kiến trúc vô cùng nghiêm túc. Nó giống như một bài thánh ca không được phép sửa lại. Các đặc điểm kiến trúc cụ thể của nó gồm hầm tròn, tường đá dày, cột góc lớn, cửa sổ hẹp và đường thủy bình. Mài vòm phía trong Lễ đường rửa tội San Giovanni Baptistry Ảnh Lễ đường rửa tội San Giovanni Baptistry đối diện với Giáo hội Công giáo Florence là kiến trúc Romanesque nổi bật nhất của Ý; với thiết kế cổ điển đơn giản và thanh lịch của nó đã tạo ra một khái niệm kiến trúc cho Florence. Bên ngoài của lễ đường là một mái gồm tám hình tam giác, mỗi mặt đều có thiết kế ba hình vòng cung, một lối vào ở phía đông, một ở phía nam và một ở phía bắc, với thánh đường hình bầu dục ở phía tây. Các hình dạng hình học đơn giản không chỉ phân biệt giữa cửa ra vào, cửa sổ và mặt tường, mà còn nhấn mạnh kết cấu cao thẳng đứng và trang trọng của tòa nhà. Cổng Trời, Cổng Rửa tội San Giovanni, Gilbertti Ảnh Kiến trúc Romanesque thực sự là một nền tảng mới về chạm khắc những mẫu hình mới; những loại tranh khảm và tranh tường của kiến trúc Byzantine đều đã được thay thế. Mài vòm phía trong Lễ đường rửa tội San Giovanni Baptistry Ảnh Nhìn vào bên trong tòa nhà, Chúa Kitô trên đỉnh cao là hình ảnh lớn nhất và nổi bật nhất, cùng với nhiều hình ảnh khác, tỏa sáng trong màu vàng lấp lánh, như thể có thể vươn lên bầu trời cao nhất, trung tâm của đỉnh cao vẫn là lỗ tròn đóng vai trò cung cấp ánh sáng, quan trọng hơn là nó tăng cường sức mạnh tượng trưng cho bầu trời của lễ đường. Các cửa sổ xung quanh giúp làm tăng ánh sáng, giảm sức nặng gây ra bởi các kiến trúc khảm nạm xung quanh và cũng truyền tải một bầu không khí thiêng liêng phi thường đến tận đỉnh cao; khi có hiệu ứng ánh sáng sẽ rất nổi bật. Theo Uyển Vân biên dịch Clip hay Thần Phật bảo hộ cho người tín Thần Phật’ như thế nào? Your browser does not support the video tag. Please upgrade to lastest version Ad will display in 09 seconds Kiến trúc thời Trung Cổ From Wikipedia, the free encyclopedia Kiến trúc thời Trung Cổ là kiến ​​trúc phổ biến ở thời Trung Cổ châu Âu. Table info ... ▼ Lịch sử kiến trúc phương Tây Kiến trúc thời kì đồ đá Kiến trúc Ai Cập cổ đại Kiến trúc Lưỡng Hà Kiến trúc cổ điển Kiến trúc Hy Lạp cổ đại Kiến trúc La Mã cổ đại Kiến trúc thời Trung Cổ Kiến trúc Byzantine Kiến trúc Romanesque Kiến trúc Gothic Kiến trúc Phục Hưng Kiến trúc Baroque Kiến trúc Rococo Kiến trúc Tân cổ điển Kiến trúc hiện đại Kiến trúc hậu hiện đại Các mục từ Lâu đài Bodiam, xây dựng vào thế kỷ 14 ở Anh Lâu đài Malbork, xây dựng vào thế kỷ 12-13 tại Ba Lan Nghệ thuật thời Trung cổ ở châu Âu phát triển từ di sản nghệ thuật của Đế chế La Mã và các truyền thống biểu tượng của nhà thờ Thiên chúa giáo sơ khai. Nghệ thuật này là sự trộn lẫn và giao thoa với nền văn hóa nghệ thuật “man rợ” mạnh mẽ của Bắc Âu để tạo ra một di sản nghệ thuật đáng chú ý. Nghệ thuật thời trung cổ được tạo ra trên nhiều phương tiện truyền thông, và các tác phẩm tồn tại với số lượng lớn trong điêu khắc, bản thảo được chiếu sáng, kính màu, đồ kim loại và đồ khảm, tất cả đều có tỷ lệ “sống sót” cao hơn các phương tiện khác như tranh nghệ thuật tường bích họa, tác phẩm bằng kim loại quý hoặc hàng dệt, bao gồm cả tấm Nghệ Thuật Thời Trung Cổ – Lịch Sử Hình Thành Và Phát Triển Thời Kỳ Đầu Trung Cổ Đầu Thế Kỷ XI Giữa Thế Kỷ XII 2 Đặc Trưng Của Các Tác Phẩm Nghệ Thuật Thời Trung Cổ Tranh Ghép Nhà Thờ Hoành Tráng Của Byzantine Ở Monreale Cuối Thế Kí XII Sicily Chạm Khắc Kiểu Romanesque Romanesque Carving Detail of the Effects of Good Government Ở Toà Thị Chính Siena Của Ambrogio Lorenzetti 1338 Thời Kỳ Đầu Trung Cổ Đến năm 350 sau Công nguyên, Nhà thờ Công giáo có hai trung tâm quyền lực, Rome ở phía Tây và Constantinople thủ đô của Đế chế Byzantine ở phía Đông. Các nghệ sĩ thời Trung cổ đã trang trí các nhà thờ và các tác phẩm để công chúng đánh giá cao phong cách kiến trúc với các chủ đề cổ điển. Ví dụ, những bức tranh khảm La Mã làm từ những khối đá nhỏ gọi là tesserae mang đến phong cảnh Cơ đốc khoảng năm 350 sau Công nguyên, công trình lăng mộ Santa Costanza của Rome được xây dựng cho con gái của Constantine, có một mái vòm được trang trí bằng đồ khảm. Gần đó, ở Santa Maria Maggiore, bức tranh khảm có tên Melchizedek Dâng Bánh và Rượu cho Áp-ra-ham được xây dựng sau đó 80 năm. Những bức tranh ghép Thiên chúa giáo ban đầu sử dụng màu tắt như tranh ghép cổ điển, nhưng vào thế kỷ thứ tư, các nhà khảm đã chuyển sang màu sắc và hoa văn tươi sáng hơn. Đầu Thế Kỷ XI Kiến trúc Romanesque tượng trưng cho sự giàu có ngày càng phổ biến trong các thành phố châu Âu và trở thành sức mạnh của các tu viện Nhà thờ. Ví dụ, các tòa nhà theo phong cách Romanesque, đặc biệt là các tu viện và nhà thờ, được đánh dấu bằng những mái vòm hình bán nguyệt, những bức tường đá dày và công trình ổn định. Giữa Thế Kỷ XII Nghệ thuật Gothic được đặt theo tên của những người Goth cai trị nước Pháp. Một số người cùng thời với người Goth cho rằng việc sử dụng các hình tượng như đầu thú là gớm ghiếc, nhưng các nhà thờ Gothic đại diện cho những thành tựu đẹp nhất trong thời kỳ đó. Ví dụ, Nhà thờ Đức Bà ở Paris đã được sửa chữa nhiều lần kể từ thế kỷ thứ mười hai, nhưng nó vẫn mang những nét đặc trưng quan trọng của Gothic như các đầu thú và những chiếc bốt bay. Đặc Trưng Của Các Tác Phẩm Nghệ Thuật Thời Trung Cổ Các hình dạng con người như Madonna và Baby Jesus phát triển từ đầu to trên thân nhỏ trong Cơ đốc giáo sơ khai sang hình thức trừu tượng trong thời kỳ Romanesque. Trong thời đại Gothic, Madonna và Child thiên về tính cách tự nhiên hơn với dáng người cao, xương xẩu. Ngay cả các đặc điểm trên khuôn mặt của Madonna và Child cũng thay đổi trong hơn 900 thời kỳ Gothic ở Pháp, Mary có vẻ mặt dễ gần, ấm áp, báo hiệu cho sự công nhận của Giáo hội rằng hình ảnh nên thu hút mọi người thay vì đe dọa họ. Trong thời kỳ Phục hưng, các nghệ sĩ sẽ trở nên táo bạo hơn trong việc khám phá các chủ đề của Cơ đốc giáo ngay cả trong các tác phẩm do Nhà thờ ủy nhiệm. Tranh Ghép Nhà Thờ Hoành Tráng Của Byzantine Ở Monreale Cuối Thế Kí XII Sicily Có thể nói, nghệ thuật Byzantine là một kiệt tác nghệ thuật mang hơi hướng & phong cách Hy Lạp Kitô giáo của Đế chế Đông La Mã Byzantine. Bắt nguồn và phát triển từ một tôn giáo Hy Lạp bị Kitô hóa thuộc phần phía Tây của đế chế La Mã; những tác phẩm Byzantine được lấy cảm hứng từ cả Kitô giáo lẫn thần thoại Hy Lạp cổ được thể hiện một cách tinh tế, trừu tượng với phong cách nghệ thuật theo văn hóa Hy Lạp cổ. Chạm Khắc Kiểu Romanesque Romanesque Carving Nghệ thuật Romanesque là nghệ thuật thời Trung cổ từ khoảng năm 1000 sau Công nguyên cho đến sự nổi lên của phong cách nghệ thuật Gothic vào thế kỷ 12, hoặc muộn hơn, tùy thuộc vào khu vực. Thời kỳ trước đó được gọi là thời kỳ Tiền Romanesque. Thuật ngữ này được phát minh bởi các nhà sử học nghệ thuật thế kỷ 19, đặc biệt, kiến trúc Romanesque giữ lại nhiều đặc điểm cơ bản mang phong cách kiến trúc La Mã – đáng chú ý nhất là vòm có đầu tròn, nhưng cũng có vòm thùng, apses và trang trí bằng lá cây – nhưng cũng đã có những phát triển và nhiều đặc điểm khác nhau. Detail of the Effects of Good Government Ở Toà Thị Chính Siena Của Ambrogio Lorenzetti 1338 Tác phẩm “Ảnh hưởng của Chính phủ Tốt đến Đời sống Thành phố” là một phần trong loạt tranh vẽ nghệ thuật bích họa của Ambrogio Lorenzetti. Loạt truyện này, “Câu chuyện ngụ ngôn về chính phủ tốt và xấu”, nằm trong Salon of Nine tại Palazzo Pubblico ở Siena. Các bức bích họa luân chuyển các bức tường trong phòng và kéo dài theo chiều cao của bức bạn quan tâm đến nghệ thuật thời Trung cổ, thì bạn sẽ rất vui khi biết rằng có một số trường phái nghệ thuật lịch sử mới được cải tiến có sẵn cho bạn khám phá. Hóa ra thời trung cổ là một trong những thời kỳ sung mãn nhất đối với các nghệ sĩ và những sáng tạo tinh tế của họ. Khám phá cội nguồn của nghệ thuật thời Trung cổ và các tác phẩm nghệ thuật hơn thế nữa với chúng tôi. Kiến trúc thời Trung cổ là gì, chúng phát triển ra sao và mang những đặc điểm như thế nào. Bài viết này sẽ cung cấp cho bạn những thông tin cơ bản nhất về lĩnh vực thú vị này. Kiến trúc thời Trung cổ được biết đến như một phong cách kiến trúc vô cùng phổ biến trong giai đoạn lịch sử Dark Ages thời kỳ đen tối, chiếm khoảng một nghìn năm lịch sử châu Âu và đóng vai trò là bước chuyển của nghệ thuật, kiến trúc trong lịch sử văn hoá phương Tây. Kiến trúc thời Trung cổ phương Tây Kiến trúc thời Trung cổ thường chỉ đơn giản đề cập đến các phong cách kiến trúc ở châu Âu vào thời Trung cổ. Trên thực tế, kiến trúc trong thời gian này đã trải qua một số thay đổi và giai đoạn như từ phong cách La Mã đến phong cách kiến trúc Gothic. Nói chung, kiến trúc của các công trình kiến trúc ở châu Âu thời Trung cổ chủ yếu liên quan đến việc xây dựng các tòa nhà mang tính linh thiêng như nhà thờ, là đại diện chính biểu thị cho đức tin Kitô giáo. Các công trình kiến trúc nổi tiếng nhất trong thời Trung cổ đó chính là kiến trúc Chữ thập Latinh Latin Cross ở phương Tây và nhà thờ trung tâm ở phía Đông. Sơ lược về lịch sử phát triển của kiến trúc thời Trung cổ phương Tây Bạn đã từng nghe về Constantine Đại đế trước đây? Ông là một trong những hoàng đế La Mã lớn nhất trong lịch sử. Ông là người đầu tiên công khai chuyển đổi tín ngưỡng sang Cơ đốc giáo và cũng là người lần đầu tiên ủng hộ các Kitô hữu trên khắp các đế chế La Mã phương Đông và phương Tây. Trong một cuộc chiến, Constantine đã nằm mơ thấy chúa Jesus và được chỉ bảo rằng Constantine nên sử dụng biểu tượng Chữ thập La Mã trên cánh tay những người lính của mình để có thể chiếm được thủ đô; sau đó Constantine đã giành chiến thắng. Sau khi lật đổ chế độ Cơ đốc, Constantine đã chuyển đến Byzantium. Ở đây, ông quyết định giữ ngai vàng của mình tại một thành phố mà bây giờ, vào năm 330 được gọi là Constantinople. Byzantium đã trở thành trung tâm nổi tiếng cho phong cách kiến trúc Byzantine, thứ đã tồn tại hơn một nghìn năm mãi đến tận khi kiến trúc thời Trung cổ kết thúc vào thế kỷ 15. Constantine đã xây dựng lại thủ đô mới của mình bằng cách xây dựng nhiều nhà thờ và quảng trường khác nhau. Thông qua những công trình kiến trúc này, phong cách Byzantine sớm đi vào tàn lụi khi Đế chế La Mã phương Tây sụp đổ vào thế kỷ thứ 5 và nhường chỗ cho một phong cách kiến trúc thời Trung cổ khác ở phía tây. Đặc điểm của kiến trúc thời Trung cổ phương Tây, được thể hiện qua kiến trúc Byzantine Rõ ràng, nguồn cảm hứng chính được thổi hồn vào trong các công trình kiến trúc thời Trung cổ ở châu Âu là các nguyên tắc và yếu tố thiết kế của La Mã và Hy Lạp. Hai trong số các đặc điểm kiến trúc thời Trung cổ đáng chú ý nhất ở Byzantium là các kiến trúc Chữ thập Hy Lạp khá giống với dấu cộng Có những đặc điểm khác tách biệt kiến trúc thời Trung cổ Byzantine khỏi những phong cách kiến trúc trước đó chính là việc chúng đã sử dụng ít đá hơn và sử dụng nhiều gạch, thạch cao và vữa hơn, cả trong cấu trúc và trang trí của các cấu trúc đô thị, xã hội mang tính biểu tượng của họ. So với các mái vòm trong thế giới Hồi giáo ở Trung Đông và Ba Tư hay các mái vòm trong thời kỳ hậu Phục hưng ở châu Âu, các vòm của kiến trúc thời Trung cổ Byzantine có một cấu trúc cơ bản rộng hơn và tạo thành một đường cong nông hơn nhiều. Chúng hoặc được xây dựng từ các bức tường gạch dày hoặc các cột đá cẩm thạch. Các tòa nhà Byzantine bao gồm các chủng viện, tu viện, nhà thờ, thánh đường và nhiều tòa nhà khác Kết luận Những công trình kiến trúc thời Trung cổ ở phương Tây đã chịu đựng sự tàn phá khắc nghiệt của thời gian để đến với chúng ta ngày nay luôn mang lại những sự trầm trồ và đầy bí ẩn với những người hứng thú với phong cách kiến trúc cổ điển và tuyệt vời này.

kiến trúc thời trung cổ